Trong lúc Trịnh Tương Hảo vẫn còn đang bận rộn ở trong bếp thì Niên Cầm Bách cũng giúp giúp Niên Mộc Dương uống sữa, đợi khi bé con no bụng rồi thì anh cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cho bé con ợ.
Sau khi xong việc anh cũng chỉ ném con trai ở trong nôi rồi tiếp tục ôm vợ yêu ân ái mặn nồng.
Bé con ba tháng tuổi nào đó: “Quen rồi”
[…]
Tiễn Niên Cầm Bách đi làm xong thì Trịnh Tương Hảo cũng chỉ ngồi chơi với con trai, vì hiện tại công việc trong nhà đều đã có dì giúp việc giúp đỡ, sắp tới Niên Cầm Bách còn định sẽ thuê bảo mẫu cho con trai, nên tính ra Trịnh Tương Hảo đang cực kỳ rảnh rỗi.
Cơ mà… Vừa nhắc rảnh rỗi cũng chẳng rảnh được bao lâu thì đã bị Lưu Thiên Mộc đến làm phiền, cô ấy vừa đến đã bế lấy Niên Mộc Dương rồi hôn hít, vừa hôn hít con trai người ta vừa nói:
- Tớ nhất định phải chia tay với Châu Thiếu Tường! Tớ không chịu nổi anh ta nữa rồi!
- Lại làm sao nữa vậy Mộc Mộc? Chẳng phải nửa năm nữa là hai người kết hôn rồi sao?
- Anh ta quên hẹn với tớ! Rõ ràng là đã hứa với tớ sẽ cùng tớ sang Pháp để thiết kế váy cưới độc nhất, vậy mà bây giờ anh ta lại nói là không đi được! Cậu xem có tức hay không chứ?
Trịnh Tương Hảo cạn lời, nói thật thì sống trên đời hai mươi ba năm, có lẽ chỉ có duy nhất một mình Châu Thiếu Tường là chịu đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3610851/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.