Nhưng kiếp nạn của Trịnh Tương Hảo không dừng lại ở việc cố vắt óc suy nghĩ để cứu vớt hình tượng cho Đường Bắc Hiên, mà kiếp nạn thật sự của cô chính là Nguyễn Thư Kỳ đang đứng làm duyên làm dáng ở trước cổng trường kia kìa.
Thật sự không hiểu luôn đó, rốt cuộc thì cô ta lại muốn làm gì nữa vậy?
Dù rằng Trịnh Tương Hảo đã gửi tin nhắn cho Niên Cầm Bách và Lưu Thiên Mộc rồi, nhưng cô không biết cô ta sẽ đưa cô đến đâu để nói chuyện, nên cô cũng chỉ dám gọi điện cho ông xã của mình và để đó.
Bước đến chỗ của Nguyễn Thư Kỳ, cô chỉ nhàn nhạt nói:
- Tôi nghĩ giữa chúng ta chắc không có gì để nói với nhau đâu nhỉ?
- Nói về quán ăn Hảo Hợp thì sao?
- Tôi đã nói rồi mà… Tôi không cần cái quán ăn đó nữa. Cô nghe không hiểu sao?
Đột nhiên gương mặt của Nguyễn Thư Kỳ có chút căng thẳng, cô ta hi vọng sẽ cùng Trịnh Tương Hảo đến một quán cafe để nói chuyện cho rõ ràng một chút. Hiển nhiên, Trịnh Tương Hảo là người được chọn địa điểm.
Nếu đã như vậy thì Trịnh Tương Hảo cũng không ngần ngại mà làm giàu cho anh rể. Đưa Nguyễn Thư Kỳ đến quán cafe, Trịnh Tương Hảo cũng có hơi khó hiểu, nói:
- Cô nói đi, rốt cuộc thì cô có ý gì?
- Trịnh Tương Hảo, xem như tôi cầu xin cô… Xin cô hãy mua lại quán ăn Hảo Hợp đi được không? Giá bình thường thôi cũng được.
Cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3599401/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.