Mặc dù hôm nay Niên Cầm Bách cảm thấy quá xui xẻo, nhưng ít nhất anh cũng đã cẩm được chiếc vòng cổ mà mình chọn cho vợ yêu ở nhà rồi. Đợi sau khi tặng quà cho vợ xong thì ngày mai, chỉ ngày mai nữa thôi là anh đã có thể đem vợ yêu đến Cục Dân Chính rồi. 
Khi Niên Cầm Bách về đến nhà, như thường ngày thì Trịnh Tương Hảo vẫn đang nấu cơm, lúc nghe thấy tiếng mở cửa thì cô cũng có xoay người lại, nhìn anh rồi mỉm cười: 
- Mừng anh đã về, Cầm Bách. 
Ngay lập tức Niên Cầm Bách liền đặt đồ của mình xuống ghế sofa rồi bước nhanh chân đến ôm lấy vợ yêu của mình, sau đó anh còn hôn hít đủ kiểu, y hệt như một con nghiện đang thèm thuốc vậy. 
Vì anh không chỉ ôm, mà còn hôn rồi hít lấy cổ của cô, thậm chí là anh còn dụi dụi đầu vào cổ của cô, khiến cho 
Trịnh Tương Hảo cảm thấy nhột rồi đưa tay đấy đầu anh ra, nhỏ giọng nói: 
Anh làm gì vậy? Niên Cẩm Bách, nhột quá!Bé cưng, nhớ em chết đi được.Anh đúng là dính người quá rồi đó.Dính em thôi, không dính người.Cuối cùng thì Trịnh Tương Hảo cũng đã đẩy được Niên Cẩm Bách đi vào phòng riêng rồi để anh đi tắm, nhưng nét mặt của anh lại bày ra rất đáng thương, cứ làm như là cô bỏ mặc anh không. 
Bé cưng, hay là em vào tắm với anh đi?Anh tự đi mà tắm! Đừng có quyến rũ em!Niên Cầm Bách nghe thấy cũng chỉ phì cười, trước khi vào tắm thì anh còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3599391/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.