Trong khi Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo đang vui vẻ thì có người gõ cửa, ban đầu cô còn định sẽ rời khỏi chỗ của mình để anh yên tâm làm việc. Nhưng Niên Cẩm Bách lại không có ý định thả cô ra, thậm chí là còn ôm cô chặt hơn một chút, lại nói:
Người ở công ty đều quen hết rồi, em không cần phải trốn làm gì.Lỡ như đây là đối tác của anh thì sao?Thì cứ kệ họ, quen là được mà.Trịnh Tương Hảo hoàn toàn cạn lời, cô thật sự không dám tin rằng với cái tư tưởng chiếm hữu đó mà anh lại có thể làm trụ cột của công ty đó. Nếu mà để người khác biết chắc là họ sẽ cười hạnh phúc lắm đây.
Và rồi thì người gõ cửa cũng đã được cho phép đi vào, chỉ vừa mới đi vào văn phòng thôi là Trịnh Tương Hảo đã nghe thấy một giọng nói ai oán từ một nam nhân, anh ta vừa ngồi xuống sofa, vừa rót một ly trà, uống một hơi, rồi nói:
- Niên Cẩm Bách, tôi thật sự không thể mặt dày theo đuổi như cách của cậu được! Cậu và bạn gái, trước kia là bạn cùng lớp, tuổi tác cũng xấp xỉ nhau. Nhưng cô ấy nhỏ hơn tôi năm tuổi... Bây giờ người ta đang đồn tôi là kẻ bám đuôi đấy! Mặt mũi của Đường tổng này ném ở đâu hả?
Nghe đến hai chữ "Đường tổng" thì Trịnh Tương Hảo cũng xoay mặt lại nhìn.
Ô kìa, còn tưởng là ai xa lạ, hóa ra là cái anh chàng đang theo đuổi chị Hình Thư đây mà, hóa ra anh ấy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3599388/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.