Quả nhiên dự đoán của Niên Thiệu Quý không sai, đa phần tất cả tài sản đều thuộc về Niên Cần Duy và Niên An Dực, còn thứ Niên Cầm Bách nhận được chính là một cái rương bí mật ở trong cố phòng của ông nội quá cố.
Đương nhiên luật sư cũng là người sẽ lấy rương và đưa lại cho Niên Cầm Bách. Tuy rằng chiếc rương báu này không lớn như số tài sản mà Niên Cẩn Duy và Niên An Dực nhận được, nhưng có lẽ đây chính là thứ mà Niên Cầm Bách thích nhất... Anh thật sự phải cảm ơn ông nội, vì ông ấy đã không gò bó anh vào khuôn khổ của Niên
gia.
Lúc này Niên Thiệu Quý còn đang dương dương tự đắc, tự hỏi rằng bình thường ông nội thương Niên Cầm Bách bao nhiêu mà sau khi chết chỉ để lại cho anh duy nhất một cái rương chẳng có giá trị... Tuy nhiên, điều này cũng đúng lúc làm cho Cao Dung sợ hãi....
Nếu như theo như di chúc, thì tất cả tài sản của Niên gia đều không dính dáng đến Niên Cẩm Bách, tức là anh đã không còn lý do để lưu luyến cái nhà này nữa rồi... Cũng đồng nghĩa với việc là... Bà ấy sắp mất hoàn toàn đứa con trai này rồi sao?
Cao Dung nhìn sang Niên Thiệu Quý, bà ấy vẫn thấy ông ta rất hớn hở, nhưng có lẽ chỉ có duy nhất ông ta là vui mừng thôi, còn từ Cao Dung, Niên Cẩn Duy đến Niên An Dực đều không thể nào cười nổi.
Đúng lúc này, Niên Cẩm Bách đã đặt rương báu sang một bên, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3599377/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.