Chương trước
Chương sau
Quả nhiên buổi chiều hôm đó Trịnh Tương Hảo đã đến gặp Lưu Thiên Mộc, hai người bạn đã cùng nhau đi dạo, đi mua sắm rồi cùng nhau ngồi xuống uống trà chiều. Không cần nói cũng biết với tính cách phóng khoáng như Lưu Thiên Mộc thì chuyện có tế nhị đến đâu thì cô ấy cũng sẽ nói với tâm thế mặt không đổi sắc, thậm chí là còn có hơi phấn khích nữa kìa.

- Tiểu Hảo, với dáng của cậu thì tớ chắc chắn mặc những trang phục sexy sẽ rất quyến rũ đó. Tớ dám cá là Niên Cầm Bách sẽ không nhịn được quá năm giây!

- Cậu có thể nhỏ tiếng một chút không? Đây là nơi công cộng đó!

- Còn công với chả cộng, chẳng phải chỗ này là quán cafe của anh rể cậu sao? Cũng có khác gì nhà cậu đâu?

Lưu Thiên Mộc nói đúng, đây chính là quán cafe của Dương Quang Hành - bạn trai đã công khai của Trịnh Tân Niệm. Từ sau khi hai người họ chính thức công khai thì Dương Quang Hành cũng đã dọn đến sống cùng Trịnh Tân Niệm ở nhà riêng. Dù rằng mối quan hệ của họ đều được hai bên gia đình chấp nhận, nhưng dù sao cũng còn khó nói nên bình thường họ cũng không có cư xử quá thân mật khi ở bên ngoài.

Nhưng có một điều Trịnh Tương Hảo dám nói là... Dương Quang Hành thật sự rất tốt, anh ấy cũn rất chiều theo ý của anh trai cô, ngay cả quán cafe này cũng là theo lời của anh trai mà mở ra.

À còn chưa nói, đến cuối năm nay thì Dương Quang Hành và Trịnh Tân Niệm sẽ đến Ireland để kết hôn. Vì đất nước này cho phép kết hôn đồng giới... Và không được phép ly hôn!

Cho nên, Dương Quang Hành và Trịnh Tân Niệm đã lên kế hoạch để hai người họ có thể hợp thức hóa hôn nhân. Cũng đồng nghĩa với việc Dương Quang Hành thực sự đã trở thành anh rể của cô trên pháp lý rồi, chứ nó chẳng còn đơn thuần là danh xưng nữa.

[...]

Cả một buổi ngồi nói chuyện với Lưu Thiên Mộc mà cô cũng chỉ biết đưa tay đỡ trán, con người của Lưu Thiên Mộc đúng là khiến người ta cảm thấy kì quặc, quả nhiên chỉ có kẻ kì lạ như Châu Thiếu Tường mới yêu say đắm cô gái kì quặc này thôi.

Vì buổi chiều này cô có nhận giúp đỡ của một đồng nghiệp là sẽ dạy thay cô ấy một lớp, nên sau khi trò chuyện với Lưu Thiên Mộc xong cô cũng về nhà để chuẩn bị đi làm.



Việc đầu tiên khi cô chuẩn bị đi làm chính là nhắn tin báo với Niên Cầm Bách một tiếng đã.

[Trịnh Tương Hảo]: Anh à, chiều nay em nhận dạy thay một lớp của đồng nghiệp nên chắc sẽ về muộn một chút. Nếu anh về mà chưa thấy em thì cứ hâm nóng thức ăn nha. Yêu anh.

Không lâu sau Niên Cầm Bách cũng đã nhận được tin nhắn rồi lập tức phản hồi.

[Niên Cầm Bách]: Khi nào em về?

[Trịnh Tương Hảo]: Chắc là sẽ hơn bảy giờ một chút.

[Niên Cầm Bách]: Anh đến đón em nha?

[Trịnh Tương Hảo]: Dạ.

[...]

Vì Trịnh Tương Hảo là giáo viên dạy múa đương đại, nơi cô làm việc là một trường tiểu học tên là Ninh Hoành, bình thường cô chỉ dạy những em lớp 1 đến lớp 3 thôi, vì đa phần những bé như vậy sẽ dễ dàng bắt đầu học múa hơn. Nhưng vì hôm nay một chị đồng nghiệp tên là Hình Thư đã xin nghỉ phép nên cô mới nhận dạy thay, lớp của chị ấy là lớp 1 và học múa ballet.

Cũng may Trịnh Tương Hảo có học qua ballet của mẹ nên chuyện này cũng rất dễ dàng xử lý.



Đến khi lớp tan học thì có một đồng nghiệp nam đã đứng trước phòng dạy của cô, anh ấy tên là Đinh Trừng - là giáo viên chủ nhiệm của lớp 3, ở trong trường này ai cũng biết anh ấy là người hướng nội, ít giao tiếp với mọi người, nhưng từ khi nhìn thấy Trịnh Tương Hảo đã năng nổ hơn rất nhiều.

Có lúc chị Hình Thư còn trêu rằng Đinh Trừng thích cô, nhưng Trịnh Tương Hảo cũng đã nói mình đã có bạn trai rồi... Chỉ là lời nói của cô có vẻ như là Đinh Trừng chưa nghe thấy, nên đều đặn mỗi ngày, anh ấy đều đến tìm cô, hôm thì tặng bánh, hôm thì tặng nước, nói chung là quan tâm cô đến mức nhiều phụ huynh còn lầm tưởng Đinh Trừng là bạn trai của cô.

- Thầy Đinh, cảm ơn thầy đã chiếu cố em, nhưng mà em đã có bạn trai rồi... Thầy đừng nên tốn thời gian với em làm gì ạ.

Đinh Trừng có hơi đứng hình, nhưng rồi anh ấy cũng nhanh chóng xua tay, nói:

- Anh biết mà, chỉ là anh thấy em rất giống em gái ở nhà của anh nên mới quan tâm em nhiều một chút... Nếu em thấy phiền thì cho anh xin lỗi nha.

Đến đây Trịnh Tương Hảo cũng mỉm cười rồi nói không sao.

Từ phòng học đến khi ra khỏi cổng trường thì Trịnh Tương Hảo cũng kể rất nhiều về Niên Cầm Bách cho Đinh Trừng nghe, có lẽ do cô yêu anh nhiều quá nên mỗi khi kể đến anh là cô đều cười.

Nhưng... Trong mắt của Niên Cầm Bách thì lại thấy cô đang cười đùa với một nam nhân khác!

Lửa ghen tuông bùng phát, anh liền bước đến, còn choàng tay ôm cô, nói:

- Bé cưng, anh đến đón em đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.