Lạc Phương Liên thấy Từ Minh đến thì vội đứng lên tìm lý do tránh đi, bởi vì chính cô đã thông báo cho Từ Minh biết Bảo Ngọc đang ở đây.
"Mình còn có việc, hai người nói chuyện đi nhé!"
"Phương Liên!"
Không để ý đến tiếng gọi của Bảo Ngọc, Phương Liên vẫy tay chào cô nhẹ cười rồi nhanh chóng rời khỏi. Phó Từ Minh chầm chậm bước vào bên trong,đứng đối diện với Bảo Ngọc anh nghiêm túc hỏi lại.
"Chúng ta nói chuyện đi!"
"Tôi... tôi không có gì để nói cả, tôi nhớ ra tôi có việc cần phải ra ngoài, anh..."
Bảo Ngọc vừa định quay đi Từ Minh đã kéo cô lại ôm cô vào lòng, cái ôm bất ngờ làm cô như đứng hình mất mấy giây vì ngạc nhiên. Lấy lại tinh thần có vội đẩy anh ra, Từ Minh vẫn cứ thế ôm chặt lấy cô hơn rồi nhẹ giọng.
"Anh không cần biết trước đây em đã làm những gì, tổn hại đến ai. Phàm là con người thì ai cũng sẽ có lúc mắc sai lầm, quan trọng là chúng ta biết sai và sửa sai. Bảo Ngọc ảnh thật sự thích em, anh không quan tâm quá khứ trước đây, điều anh quan tâm hiện tại trong tim em có anh không?"
Anh đã từng nói anh ghét nhất bị người khác lừa dối, nhưng em đã lừa dối anh. Nếu như anh biết em tiếp cận anh vì mục đích khác anh có chấp nhận bỏ qua hết tất cả như lời anh nói bây giờ hay không?
"Đại thiếu gia, tôi thật sự... không hề có tình cảm gì với anh cả. Trong tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3724361/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.