Phó Từ Ân chầm chậm bước đến ông nhìn lên màn hình máy tính, thấy trên máy tính đang mở phần tệp tin mà luật sư Hà đã gửi cho ông, Phó Từ Ân nhíu mày nhìn Phó Thế Hào hỏi.
"Ai cho phép con tùy tiện xem máy tính của ba?"
Không biết dùng lý do gì để chống chế cho việc này, Phó Thế Hào lúng túng đến có chút hoảng khi bị ông hỏi tới.
Phải làm sao đây?
"Con muốn biết thông tin trong di chúc của ba sao?"
"Con... đúng! Con đúng là muốn biết thông tin trong di chúc đấy. Tại sao, tại sao anh cả không làm gì cả mà ba lại giao toàn bộ Phó thị cho anh ấy? Còn con cực khổ lao tâm khổ tứ vì cái công ty này thì lại chẳng được gì, ba có thấy như thế là không công bằng không?"
Phó Thế Hào biết dù có dùng lý do gì để che đậy cho hành động của mình cũng không khỏi sự nghi ngờ của ông, trong cơn tức giận hắn đã nói hết những gì trong lòng mình đang nghĩ. Chẳng những thế còn lớn tiếng chấp vấn ông, Phó Từ Ân vô cùng tức giận tát vào mặt hắn một bạt tay khiến hắn im bặt.
"Đây là thái độ của một người làm sai sao? Con làm ba quá thất vọng đấy!"
"Đúng, đương nhiên ba phải thất vọng. Vì lúc nào trong đầu ba người ba luôn hãnh diện nhất chỉ có Phó Từ Minh mặc dù anh ta chẳng làm nên tích sự gì cả. Còn con, lúc nào ba cũng nghiêm khắc, cũng quy định. Con cũng là con của ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3715632/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.