Dưới ánh nắng rạng rỡ của buổi sáng, Võ Đông Thăng đến trước cửa nhà Khả Ny đúng giờ như đã hứa. Anh ngồi trong xe, cảm giác lòng hồi hộp và hạnh phúc đang trào dâng trong lòng. Khi Khả Ny bước ra, anh hoàn toàn không thể rời mắt khỏi cô. Ánh mắt của anh dừng lại trên gương mặt của cô, và trong khoảnh khắc ấy, thời gian dường như chậm lại.
Khả Ny xuất hiện như một bức tranh rực rỡ, không còn nét đẹp thanh xuân đơn thuần, cô trở nên chững chạc hơn rất nhiều. Bên trong đôi mắt kia dường như không còn dấu vết của sự hư hại, chỉ còn lại sự từng trải và kiên định. Võ Đông Thăng nhìn thấy điều đó và cảm nhận được sự thay đổi trong cô, anh càng trân trọng cô hơn.
“Chào buổi sáng” Khả Ny cười nhẹ, ánh mắt cô vẫn dịu dàng như ngày nào, nhưng có thêm một chút lạnh lùng của sự trải đời.
“Chào buổi sáng, Ny” Võ Đông Thăng đáp lại, giọng anh trầm ấm.
“Em sẵn sàng chưa?”
“Vâng, đi thôi” Khả Ny đáp, giọng cô nhẹ nhàng nhưng quyết đoán. Cô bước lên xe, và cả hai bắt đầu hành trình đầu hành trình của mình.
Bên trong ngôi nhà, bác Phương nhìn theo cô ra ngoài cửa sổ, giọng cảm thán
" Tiểu thư với cậu Thăng thật sự nối lại tình xưa rồi sao? "
Bác Toàn từ cầu thang bước xuống tay cầm theo tách cà phê
"Bọn nhỏ thật sự đã chịu đựng quá nhiều, chỉ mong tương lai hai đứa có thể tốt hơn. Tôi nhìn ra được Võ Đông Thăng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-du-idol/3567106/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.