Võ Đông Thăng lái xe đến một phòng khám, ánh sáng đèn chiếu sáng qua kính xe. Anh theo thói quen đỗ xe vào bãi rồi thuần thục tiến vào bên trong. Cảm giác quen thuộc chảy về, nơi đây đã trở thành điểm dừng chân mỗi tuần trong suốt thời gian qua. Chờ đợi Võ Đông Thăng là một bác sĩ nam trạc tuổi anh, người đã trở thành một người bạn tin cậy, không chỉ là bác sĩ tâm lý.
“Bác sĩ Trần, xin chào,” Võ Đông Thăng mở lời khi bước vào phòng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không giấu được sự mệt mỏi.
“Bác sĩ Trần” là Trần Hữu Nghị, một chuyên gia tâm lý nổi tiếng trong lĩnh vực trị liệu cho những người mắc chứng trầm cảm và lo âu. Trần Hữu Nghị mỉm cười, mời Võ Đông Thăng ngồi xuống ghế đối diện.
" Chào anh Thăng, tình trạng thế nào?" Trần Hữu Nghị hỏi, ánh mắt quan tâm dõi theo từng cử chỉ của bệnh nhân.
Võ Đông Thăng thở dài, đưa tay vuốt tóc. "Cũng như mọi khi thôi, ban ngày làm việc đến kiệt sức, đêm tới vẫn không ngủ được "
Trần Hữu Nghị nhíu mày, ghi chú vào sổ tay. “Anh có còn gặp ác mộng không?”
Võ Đông Thăng gật đầu, mắt nhìn xa xăm.
“Hoặc là không ngủ được hoặc là ngủ sẽ mơ thấy những chuyện lúc trước dường như không thể thoát ra được.”
Hữu Nghị thở dài, biết rằng hành trình của Võ Đông Thăng để vượt qua nỗi đau này không hề dễ dàng.
“Anh đã thử các phương pháp thư giãn trước khi ngủ mà tôi giới thiệu chưa?”
“Đã thử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-du-idol/3567099/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.