Sáng sớm thức giấc Võ Đông Thăng nhận ra nằm bên gối vẫn là người thương, anh mỉm cười mãn nguyện, đây giống như một giấc mơ bởi nó đẹp vô thực đến không ngờ, ai dám tin được anh đã theo đuổi thần tượng của mình thành công cơ chứ. Một chút động đậy của anh vô tình đánh thức cô, Khả Ny chậm rãi mở mắt, nhận ra bản thân đã cùng anh ngủ một đêm tại phòng thu, tiến độ có hơi nhanh làm cô nhất thời ngượng ngùng.
“Chào buổi sáng,” Võ Đông Thăng khẽ thì thầm, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
Khả Ny ngượng ngùng kéo chăn lên che mặt, giọng nói lí nhí: “Chào buổi sáng… Anh đã dậy từ khi nào?”
“Anh dậy sớm để ngắm em,” anh đáp, không giấu nổi nụ cười trên môi.
“Thật khó tin là chúng ta đang ở đây, cùng nhau. Em có biết không, em luôn là giấc mơ đẹp nhất của anh.”
Câu nói ngọt ngào của anh khiến Khả Ny đỏ bừng cả mặt.
"Anh thật là… Sao lại nói mấy lời như thế chứ? "
Đông Thăng nhẹ nhàng kéo chăn ra khỏi mặt Khả Ny, ánh mắt anh ánh lên sự dịu dàng. “Vì anh muốn em biết cảm xúc của anh. Mỗi sáng thức dậy bên em, anh đều cảm thấy mình là người may mắn nhất.”
Khả Ny cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, cô không biết phải nói gì, chỉ khẽ nhắm mắt lại, như để tận hưởng khoảnh khắc này. “Anh làm em ngượng mất thôi,” cô thì thầm.
Võ Đông Thăng vuốt ve bên tóc mai của Khả Ny, tình cảm dành cho cô khó lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-du-idol/3567061/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.