Nghe Khưu Dĩnh Ninh nói, Mộc Tịnh Kỳ bất giác mỉm cười, trong lòng cô giờ đây không còn bất kỳ nỗi nghi ngờ hay băn khoăn nào nữa, ngược lại còn vô cùng tin tưởng và có cảm giác muốn dựa dẫm.1
Ngày được Khưu Dĩnh Ninh và cha mẹ Khưu đưa ra khỏi ngôi nhà địa ngục, bước ra khỏi cuộc sống tăm tối, Mộc Tịnh Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy được ánh sáng hạnh phúc.
Khi Cát An xuất hiện, Mộc Tịnh Kỳ lại tự ti lui về một góc, không dám thừa nhận những hạnh phúc mình đang có, để rồi rời xa mái ấm che chở cô đến một nơi xa lạ tự mình gồng gánh.
Cứ tưởng đơn độc phải một mình chống chọi tất cả, Khưu Dĩnh Ninh lại chấp nhận từ bỏ những thứ tốt đẹp anh đang có để bước vào cuộc sống của cô, cho cô thấy ánh mặt trời anh mang tới chưa bao giờ tắt.
Rồi một lần nữa, cũng chính vì không buông bỏ được suy nghĩ mình là người đến sau và là người thứ ba xen vào mối quan hệ giữa Khưu Dĩnh Ninh và Cát An, Mộc Tịnh Kỳ lại nản chí muốn lùi bước.
Và cuối cùng, Khưu Dĩnh Ninh vẫn kiên định ở bên cạnh Mộc Tịnh Kỳ, chỉ cần cô lùi một bước, anh liền tiến đến hai bước, kể cả khi cô có ý định từ bỏ, anh vẫn chưa từng cho cô cơ hội để thực hiện.
Hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy dài trên mặt Mộc Tịnh Kỳ, cô đã từng nghĩ bản thân mình rất mạnh mẽ, có thể tự chống đỡ mọi thứ, kể cả việc chấp nhận mình là người thua cuộc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/956133/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.