Bên trong cửa hàng, Khưu Dĩnh Ninh và Mộc Tịnh Kỳ chọn đồ làm quà kỷ niệm. Gần ngoài phía cửa, anh chăm chú xem móc khóa được trưng bày bắt mắt.
Tìm được móc khóa hình phi hành gia, Khưu Dĩnh Ninh lấy hai cái, giơ lên hướng về phía Mộc Tịnh Kỳ đề nghị: “Anh muốn mua cái này.”
Mộc Tịnh Kỳ xoay đầu nhìn một cái, qua loa “Ừ” một tiếng.
Bỗng nhiên không nghe Khưu Dĩnh Ninh nói gì nữa, đồng thời ngửi được mùi không lành, Mộc Tịnh Kỳ liền theo trực giác quay lại. Anh đứng yên nhìn cô bằng biểu cảm không vui, vừa thấy anh giơ tay tự sờ cổ mình, cô theo phản xạ vội gật đầu mạnh: “Mua, mua đi!”1
Chỉ có như vậy, Khưu Dĩnh Ninh mới chịu thu lại dáng vẻ như sắp ăn vạ tới nơi.
Mua đồ xong, Khưu Dĩnh Ninh cùng Mộc Tịnh Kỳ quay về khách sạn, chuẩn bị ăn trưa và nghỉ ngơi.
Ba giờ chiều, tất cả thầy cô và sinh viên tập hợp điểm danh trở về trường. Sau khi yên vị trên xe, Khưu Dĩnh Ninh kéo rèm che nắng, xong xuôi bỗng quay qua ngồi nhìn Mộc Tịnh Kỳ không chớp mắt.
Mộc Tịnh Kỳ bắt gặp được biểu cảm không mấy trong sáng của anh liền khó tránh bất an, ngoài mặt vẫn vờ như không thấy.
Diêu Diêu chia đồ ăn vặt cho Mộc Tịnh Kỳ rồi lại ríu rít với Vũ Đằng, nếu không có Khưu Dĩnh Ninh thì Mộc Tịnh Kỳ có lẽ đã lẻ loi một mình.
Xé vỏ bánh cùng nhau chia ăn, Mộc Tịnh Kỳ vừa mới lấy ra khỏi bịch một miếng khoai tây thì Khưu Dĩnh Ninh đã há miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/956124/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.