Ngày tiễn Mộc Tịnh Kỳ lên đường chỉ có cha mẹ Khưu. Kể từ ngày Khưu Dĩnh Ninh biết cô chọn đến thành phố khác học, anh đã cạch mặt cô suốt cả tuần, khi cô phải thật sự đi rồi anh cũng chưa từng kìm xuống cơn giận để cho cô một lời tiễn biệt.
Nhưng việc Khưu Dĩnh Ninh không tiễn Mộc Tịnh Kỳ lại có cái tốt của nó, cô không cần phải luyến tiếc, cũng không cần phải khiến tình cảnh thêm phức tạp.
Lúc Mộc Tịnh Kỳ bước vào khu vực soát vé, cô vẫn ngoái đầu vẫy tay chào cha mẹ Khưu, nhưng trong tâm trí vẫn nhen nhóm hy vọng được nhìn thấy bóng dáng Khưu Dĩnh Ninh.
Đến cuối cùng, im lặng là thứ giết chết một mối quan hệ, nhưng im lặng cũng là cách để từ bỏ những điều không nên cố chấp.
Sau khi đến thành phố mới, mọi thứ đối với Mộc Tịnh Kỳ đều xa lạ, không người thân, không người quen biết, chỉ có một mình đối diện với cuộc sống mới.
Điểm dừng chân đầu tiên của Mộc Tịnh Kỳ ở chỗ mới là ký túc xá, lúc cô đến nơi thì những người bạn cùng phòng cũng đã có mặt. Vốn dĩ là phòng bốn người nhưng hiện tại ngoài cô ra thì chỉ có hai bạn nữ, một người có ngoại hình hơi mũm mĩm nhưng từ gương mặt đến giọng nói đều cực kỳ đáng yêu tên là Diêu Diêu. Người còn lại là một cô gái có vẻ ngoài mảnh khảnh, sở hữu gương mặt ưa nhìn tên là Thanh Tú.
Mộc Tịnh Kỳ và Thanh Tú là người từ nơi khác đến, chỉ có Diêu Diêu là người tại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/956097/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.