Bắt gặp cảnh tượng thân mật của Khưu Dĩnh Ninh và Cát An, Mộc Tịnh Kỳ vội vã xoay người, bước nhanh chân trở về phòng, những ngón tay đang cầm quai ly của cô siết chặt vẫn không ngừng run lên.
Lồng ngực Mộc Tịnh Kỳ chợt thắt lại, trái tim ở bên ngực trái cũng nhói lên cực kỳ đau. Đôi môi Mộc Tịnh Kỳ hơi mím lại như đang cố kiềm chế cảm xúc, nước mắt trong suốt nóng hổi từng dòng cứ nối đuôi nhau tuôn ra mất kiểm soát.
Ngay từ khi Cát An quay trở về, Mộc Tịnh Kỳ cũng đã sớm dự đoán được Khưu Dĩnh Ninh và mối tình đầu thanh mai trúc mã trở thành một đôi. Cho dù dự đoán được hết tất cả, nhưng khi sự thật diễn ra lại khiến Mộc Tịnh Kỳ không thể kiên trì vô tư như cô tưởng.
Trong bếp, Khưu Dĩnh Ninh chợt đẩy hai vai Cát An ra, ấn đường hơi cau lại khó chịu: “Chị làm gì vậy?”
Cát An phì cười trêu chọc: “Chị muốn thử xem em có thật là thích Tịnh Kỳ không mà.”
Khưu Dĩnh Ninh quay lại tiếp tục rửa chén, lời nói phát ra giờ đây lại nhuốm theo sự bất mãn: “Chị đừng đùa như vậy, em không thích, Kỳ cũng không thích đâu.”
“Nhưng mà chắc gì Tịnh Kỳ thích em?” Cát An tựa người vào thành bếp, xoay người đối diện Khưu Dĩnh Ninh quan sát biểu tình của anh, có cơ hội không bỏ qua mà châm thêm dầu vào lửa: “Theo chị thấy Tịnh Kỳ trông có vẻ không biết yêu đương, nếu có thì chắc cũng chỉ mơ mộng bạch mã hoàng tử dịu dàng.”
Gác chén đã rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/238861/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.