Từ cửa hàng trở về, Khưu Dĩnh Ninh ở bên căn hộ của Cát An để giúp lắp ráp và cài đặt máy tính. Mộc Tịnh Kỳ sau khi ôm laptop về phòng liền mở ra khám phá.
Do vẫn đang là học sinh cấp 3 vẫn chưa cần dùng nhiều đến máy tính, ngoại trừ laptop cá nhân của Khưu Dĩnh Ninh thì Mộc Tịnh Kỳ trước đó cũng được cha mẹ Khưu cho sử dụng máy để bàn ở khu vực làm việc nhỏ trong nhà.
Chỉ là Mộc Tịnh Kỳ không ngờ Khưu Dĩnh Ninh lại sẵn sàng bỏ tiền ra mua laptop cho cô. Đáng nói thêm là cách đây không lâu cô còn từng nghe anh nói muốn đổi máy mới để chơi game.
Tầm nửa tiếng sau, Khưu Dĩnh Ninh về tới, vừa vào phòng đã đi thẳng đến chỗ Mộc Tịnh Kỳ đang ngồi nghịch laptop mới ở bàn học.
Một tay vòng gác ở lưng ghế của Mộc Tịnh Kỳ, một tay chống xuống cạnh bàn, Khưu Dĩnh Ninh cúi người áp sát vào cô từ phía sau, vờ tìm chuyện hỏi: "Thế nào? Mượt không?"
"Ừm, mượt lắm!" Mộc Tịnh Kỳ thành thật gật đầu.
Con ngươi của Khưu Dĩnh Ninh chợt đảo nhẹ, dừng lại ở trên nửa gương mặt của Mộc Tịnh Kỳ. Anh kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, nắm ghế cô xoay lại đối diện với mình.
Hơi thở Khưu Dĩnh Ninh mang theo cảm giác nặng nhọc, anh nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Mộc Tịnh Kỳ, chậm rãi dò hỏi: "Qua nay cậu sao vậy?"
Mộc Tịnh Kỳ im lặng không đáp, sâu trong đáy mắt dần loan ra sự dao động. Từng trải qua một tuổi thơ chẳng mấy tốt đẹp, chịu đựng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/238858/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.