Vũ Dịch Đức thong thả, hai tay đút vào túi quần từ trên lầu đi xuống. Xem ra anh đang rất sảng khoái, vui vẻ sau một đêm động phòng cuồng nhiệt với Đặng Song Nhi.
Bà Vũ ngồi nhâm nhi tách trà ở sofa sảnh lớn cùng với ông Vũ mà chúm chím cười mãi. Anh bước tới, ngồi xuống đối diện với bà, bình thản rót trà vào tách cầm lên thưởng thức.
Bà Vũ hớn hở lên tiếng hỏi “ Song Nhi đâu rồi Dịch Đức?”
“ Mẹ biết rồi còn hỏi.”
Vũ Dịch Đức nhếch mép trả lời, thoải mái đưa tách trà lên miệng nhấp một ngụm.
Bà Vũ bật cười khoái chí, xem ra con trai bà không làm bà thất vọng. Lúc đầu bà có một chút lo lắng, nhưng xem ra con trai bà không đem chuyện hôn nhân trọng đại ra đùa giỡn, mà thật lòng nghiêm túc với Song Nhi.
Phải rồi, Song Nhi vừa dễ thương, vừa ngoan hiền thế kia mà!
“ Mau lên phòng xem Song Nhi có cần con giúp gì không. ”
Bà Vũ đi sang, ngồi xuống cạnh Vũ Dịch Đức, đẩy đẩy cả người to lớn vạm vỡ của anh.
“ Cô ấy chưa dậy được đâu. ”
“ Đêm qua tại sao lại về, không phải khách sạn đã chuẩn bị phòng tân hôn cho hai đứa rồi sao? ”
Anh chép miệng, đặt tách trà xuống bàn.
“ Song Nhi muốn về...”
Hừ...
Vũ Dịch Đức nhếch môi cười, trong đầu nhớ lại đêm qua, lầm thầm trong miệng:
“ Không ngờ Song Nhi lại có thân hình mê người đến như vậy.”
“ Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511647/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.