Vẫn như bình thường, sáng cả hai cùng nhau ăn sáng và Vũ Dịch Đức đưa Đặng Song Nhi đi học.
Song Nhi xuống xe, tâm trạng buồn bã lững thững bước đi vào trong. Đột nhiên Vũ Dịch Đức bước nhanh, chắn ngay phía trước của cô, không cho cô đi tiếp.
“ Dỗi anh à? Chiều nay anh thực sự có cuộc họp quan trọng, ngày mai anh đưa em đi chơi được không? ”
Đặng Song Nhi cố gắng nặn ra nụ cười, lắc đầu, giọng nhẹ nhàng trả lời:
“ Không cần đâu, anh có việc thì làm đi ạ! ”
Vũ Dịch Đức khẽ cười, đưa hai tay ra phía sau giam cơ thể nhỏ nhắn của Song Nhi lại, cúi xuống hôn nhẹ vào trán cô.
“ Anh sẽ tranh thủ về sớm ăn tối với em được không? Hay là chúng ta ra ngoài ăn tối cũng được! ”
Đặng Song Nhi ngẩng mặt lên nhìn vào đôi mắt của Vũ Dịch Đức, lòng cô bất giác xuất hiện nhiều tia hy vọng.
“ Dạ! ”
“ Em vào trường đi! ”
Vũ Dịch Đức buông thả đôi tay, cho Song Nhi đi vào trường học.
Đút hai tay vào trong túi quần, xoay người nhìn theo bóng lưng của Song Nhi đi vào bên trong. Làn môi vẻ lên nụ cười ngọt ngào, ánh mắt cũng vô cùng ấm áp yêu thương.
•••
• Tập đoàn Vũ Thị.
Vũ Dịch Đức vừa được tài xế mở cửa bước xuống xe thì bảo vệ đã vội vàng đi lại báo cáo.
“ Tổng giám đốc, có Triệu tiểu thư đến muốn gặp ngài, cô ấy đang ngồi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511621/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.