“ Lão nhị, cứu tiểu thư trước đã! ”
Ngô Tân Vinh đẩy ngã nhào xuống nền, đạp vào người hai tên đó mấy cái cho hả giận. Sau đó gấp gáp chạy tới cởi trói cho Đặng Song Nhi.
Hai tên thuộc hạ của anh nhanh chóng bước tới khống chế hai tên đó lại, trong lòng chắn chắn hai tên này chẳng còn đường nào sống.
“ Song Nhi, em có sao không? ”
Đặng Song Nhi hoảng sợ vô cùng, khi được Ngô Tân Vinh cởi trói cô liền đưa tay nắm chặt lấy hai vạt áo sơ mi lại, lùi về phía sau ôm gối.
Ngô Tân Vinh nhìn thấy, trong lòng đau đớn vô cùng.
Cởi áo vest, khoát lên người cho cô.
“ Không sao, có tôi rồi, tôi bảo vệ em! ”
Câu nói vừa dứt, Đặng Song Nhi đã nhào đến ôm chặt lấy Ngô Tân Vinh bật khóc nức nở. Anh chững người mấy giây, sau đó vỗ vỗ lưng cô trấn an.
“ Thực sự đã không sao rồi! ”
“ Cảm ơn anh... cảm ơn anh...huhu! ”
Ngô Tân Vinh đưa tay chạm vào mái tóc mềm mượt xoa xoa, vuốt ve. Lợi dụng cúi xuống hôn nhẹ lên đó, hít lấy mùi hương đặc biệt mà bấy lâu nay anh nhớ nhung tha thiết, đến ngây dại.
Chỉ một lần, nhưng anh lại vấn vương một đời!
Thật khó hiểu!
Lúc này, Đặng Song Nhi mới nhận thức được mình đang làm gì. Ngay lập tức buông Ngô Tân Vinh lùi ra xa, hai tay bấu chặt áo vest che đập cơ thể, đôi mắt đẫm nước cúi xuống không dám nhìn thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511604/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.