Đặng Song Nhi chết lặng đứng yên, hai dòng nước mắt trào xuống, bàn tay siết chặt chiếc váy.
“ Đợi anh một thời gian... anh sẽ bù đắp cho em! ”
“ Không cần đợi một thời gian đâu ạ, hôm nay chúng ta hãy nói rõ với nhau đi. ”
Giọng nói chua sót lẫn cay đắng bạc bẽo của Đặng Song Nhi vang lên. Từng bước chân tiến đến gần Vũ Dịch Đức và Thái Tuyết Như.
Sắc mặt của Vũ Dịch Đức vẫn như vậy, hoàn toàn không thay đổi khi bị vợ phát hiện, anh còn khẽ cười xót xa.
Gỡ tay của Thái Tuyết Như ra khỏi người mình, quay lại nhìn Đặng Song Nhi, dừng như mọi thứ anh đã biết từ đầu.
“ Song Nhi, anh xin lỗi! ”
“ Dịch Đức, anh đã yêu em chưa?
“ ... ”
Đặng Song Nhi bật cười thê lương.
Tại sao cô lại ngu ngốc hỏi như vậy chứ? Anh đã nói với cô ta rằng đợi anh một thời gian, vậy thì lẽ nào lại yêu cô chứ.
Do cô tự mình suy diễn và cho rằng anh đã yêu mình.!
Nhưng sự thật là Vũ Dịch Đức anh chẳng bao giờ yêu Đặng Song Nhi cô.!
“ Có phải lúc trước, anh muốn kết hôn với em chỉ vì chọc tức chị ta thôi phải không? ”
“ Phải! ”
Vũ Dịch Đức cúi mặt, cố che dấu ánh mắt của mình.
Song Nhi tiếp tục hỏi:
“ Có phải bây giờ anh đã biết mọi thứ chỉ là hiểu lầm nên anh muốn quay lại với chị ta phải không? ”
Vũ Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511594/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.