Gia đình hạnh phúc phút chốc đã tiêu tan.!
“ Tôn Trạch, tôi biết cậu là luật sư nhưng lúc này đừng nói nhiều với cậu ta, hoang phí lắm. Tôi và cậu bắt trói cậu ta lại, đem vào bệnh viện. ”
Lý Thiên sắn tay áo lên, nghênh mặt lên với Phó Tôn Trạch.
Người làm con có hiếu như Vũ Dịch Đức, khi thấy bà Vũ khóc, lòng anh muốn tan ra. Như một loại cực hình, dày vò anh.
Anh nặng nề khép chặt đôi mắt, ngửa mặt lên cao hứng chịu những việc đang xảy ra.
Phải làm sao mới đúng đây?
Song Nhi hiện tại đang ở đâu, cô có an toàn hay không? Anh phải tìm cô nơi nao đây? Là Ngô Tân Vinh hay bọn người của Thái Tuyết Như?
Anh phải tìm gặp cô, phải thấy cô an toàn về nhà, anh mới yên lòng phẫu thuật được.
Vũ Dịch Đức bỏ đi, định lên phòng tắm rửa cho xua tan những mệt mỏi, sau đó tiếp tục đi tìm Đặng Song Nhi.
Lý Thiên dút khoát giữ tay anh lại kéo đi, nhìn qua Phó Tôn Trạch, cao giọng:
“ Cậu đứng đó làm gì, qua phụ tôi.! ”
Phó Tôn Trạch lắc đầu, thở dài.
Một người cố chấp, một người trẻ con, có phải anh chọn nhầm bạn rồi không?
“ Cậu buông tôi ra. ”
“ Dịch Đức, mẹ xin con, làm phẫu thuật đi con. Con không thương mẹ sao hả? Con muốn bỏ bà già này lắm hay sao? ”
Bà Vũ nghẹn ngào, níu lấy cánh tay còn lại của Vũ Dịch Đức.
Hốc mắt của anh dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511572/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.