Đặng Song Nhi nức nở trách tội Vũ Dịch Đức, anh mỉm cười yêu nghiệt ranh mãnh, một phát dùng cự long đang phình to cấm sâu vào bên trong thân thể của cô, kịch liệt luân động.
“ Hự... ”
“ Ưm~~”
Tiếng rên rỉ mĩ miều càng lúc phát ra càng lớn, bàn tay của Đặng Song Nhi chống đỡ vào tường, càu nhẹ lên đó sau mỗi cú động thân mãnh liệt cuồng dã của Vũ Dịch Đức. Nhưng không thể chối bỏ hay phủ nhận được, cảm giác sung sướng, thoải mái, vui vẻ như đang ở trên mây.
Một tay cố định ở mông cho vững vàng, đều đặn, phầm phập ra vào. Một tay duỗi thẳng về phía trước, nắm lấy bên ngực nặng trĩu đang đung đưa lên xuống xoa nắn, ngắt nhéo đỉnh đồi mẫn cảm kích thích.
Bị tấn công ở hai nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể, Song Nhi sung sướng đến mức run rẩy, tâm trí dần muốn phát điên lên. Âm thanh từ trong veo chuyển sang khàn khàn, và cũng từ một cô gái trong sáng bị Vũ Dịch Đức dạy hư thành nông nổi thế này.
“ Ưm~~ Chậm một chút...Ưm ~~”
Thấy Đặng Song Nhi đứng lâu tội nghiệp, Vũ Dịch Đức tốt bụng dìu cô đến sofa. Đột nhiên, anh rút hạ thân mình ra khỏi cơ thể cô, ngồi xuống, ôm cô ngồi theo nhưng là trên đùi của anh.
Khuôn mặt của Đặng Song Nhi đỏ trạch, đôi mắt ức lệ như sắp khóc tới nơi, cất giọng:
“ Đức... ”
Vũ Dịch Đức nâng cơ thể của Song Nhi lên cao một chút, cô lập tức bám vào vai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511486/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.