Dịch & biên: Trần Bì
Nhóc Okita đứng trong đình viện, hơi nghiêng người chạm mặt với Tiểu Đậu ở phòng trong.
Gió nổi lên, hiu hiu phất vạt áo yukata màu nhạt cùng mấy sợi tóc trên trán cậu ta.
Bên dưới vầng sáng, đầu tóc cậu có màu như sữa bò pha hơi nhiều mật ong, nhợt nhạt mà ngọt ngào. Trên khuôn mặt thanh tú nghiêng nghiêng ấy, hai mắt đỏ rực không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô.
Thực sự là hết sức... Duy mỹ.
---- Làm cho Đậu nhi nhìn ngây ngẩn một hồi.
Ui cha...
Làm cho màn sơ ngộ với Kondou - san hoàn toàn sánh không kịp cũng chẳng sao chứ? (:3 っ)3
Tiểu Đậu phục hồi tinh thần, đang nghĩ nên nói cái gì đây. Nhóc Okita đã đi trước xoay người chính diện đối mặt cô, bước lên bậc thềm rồi đứng ở cạnh cửa.
Bóng từ mái hiên che lại nửa khuôn mặt cậu ta, hàng lông mày thanh tú dưới tóc mái nhóc Okita chậm rãi nhíu lại.
Trên gương mặt của một đứa bé trai non nớt đáng yêu kia lại lộ vẻ âm u không hợp tuổi.
''Ngươi là ai.''
Cậu ta vừa quay người lại, Tiểu Đậu mới nhìn rõ tay phải cậu còn cầm một bộ quần áo, xem vóc người thì không thể nào là của tên này được. Bản thân bộ đồ cũng thật không có chỗ nào đặc biệt, có điều nơi bả vai bị cắt ra một lỗ thật dài...
Chẳng qua Okita còn chưa đợi Tiểu Đậu trả lời, một tiếng kêu gọi xa xa truyền đến: "Okita tiền bối, cậu ở đâu?"
Nhóc Okita lập tức lộ ra biểu cảm thiếu kiên nhẫn, nhẹ nhàng "hứ" một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-dau-em-chua-biet-yeu/68077/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.