“Không hiểu lầm.” Trong mắt Lola đã bớt đi một tia phẫn nộ cùng ngượng ngùng lúc trước, lòng hiếu kỳ đã khiến cô tạm thời quên mình còn quấn khăn tắm, Viêm Không Quyền không chút nghĩ ngợi đã ra tay, đánh thẳng trung lộ đối phương!
Vừa rồi cũng hấp tấp, ở nơi này không thích hợp bạo hùng phát huy, Lola tâm niệm chuyển động đã khiến “tiểu hùng” an tĩnh lại.
Nhưng một quyền này chung quy chưa đánh trúng.
Khăn tắm cái gì, không chịu nổi xã trưởng đại nhân lăn qua lộn lại phạm vi lớn, động tác lớn như thế, xấu hổ tuột xuống, một đôi bạch ngọc làm huyết mạch người ta phun trào bắn ra. Thật sự, một màn đó quả thật thiếu chút nữa sáng mù mắt chó Vương Trọng, Vương Trọng tuy không phải chính nhân quân tử gì, nhưng cũng vội vàng xoay người, chuyện gì thế này, vốn đang không thấy, lại cứ muốn ép...
Lola thì đỏ bừng cả mặt, hận không thể mau mau đào cái lỗ chui vào, nhưng đối phương lại ngay lập tức xoay người, khiến cô phát tác cũng không dễ phát tác.
“Ta cái gì cũng chưa thấy, “ Vương Trọng đưa lưng về phía Lola tận lực thành khẩn nói: “Thị lực của ta thật ra không phải tốt lắm.”
Khuôn mặt Lola thoáng cái đã đỏ bừng, thẳng đến cần cổ trắng như tuyết kia, câu nói phía sau của thằng cha này, bổ sung tới mức thật sự quá vẽ rắn thêm chân, cho dù nhân loại mới thị lực kém nữa...
Chỉ là, tựa như cũng không tìm thấy biện pháp nào để phản bác, hơn nữa hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207836/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.