Đại khái sau khi cắn nuốt hơn một trăm con, hào quang của quan tài mãnh liệt, triệt để bao phủ ba người, lúc này xác ướp luống cuống bên ngoài cũng đều im lặng, lập tức mất đi mục tiêu.
Mộc Tử gật gật đầu, “Được rồi, chúng ta cứ như vậy thông qua là được.”
“Cái này cũng quá thần kỳ rồi.” Vương Trọng nhịn không được tán thưởng, Mộc Tử ở bên thì lại có chút xấu hổ, “Ta đây không tính là gì, Aieluosi mới lợi hại.”
“Hồn khí của Mộc Tử rất đặc biệt, có thể sánh với sủng vật của ngươi.” Aieluosi cũng không ra vẻ khiêm tốn.
Simba ở bên lập tức nhảy dựng lên, “Ta không phải sủng vật, ta là Hi Mệnh Tiểu Sửu vĩ đại!”
Aieluosi cười mà không nói, lấy kiến thức của hắn, cũng không biết trên thế giới này thế mà còn có duy độ sinh vật lắm mồm như vậy, phàm là loại tồn tại cổ quái này khẳng định có chỗ đặc biệt.
Ba người cứ như vậy hữu kinh vô hiểm xuyên qua trận địa vô số xác ướp tạo thành. Không thể không nói, Simba luôn luôn tương đối kiêu ngạo cũng tỏ ra đặc biệt yên tĩnh, chủ yếu là hoàn cảnh này thật sự không quá thích hợp để ồn ào.
Đi trong chốc lát, Aieluosi nhíu nhíu mày, dừng bước, khóe miệng nổi lên một độ cong.
“Còn có một đại gia hỏa.”
Khi Aieluosi nói xong, mặt đất phía trước bắt đầu chấn động, động tĩnh lần này so với lúc trước toàn bộ xác ướp xuất hiện còn lớn hơn, giống như cả khu hoang dã đều đang run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207822/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.