Đương nhiên những chuyện xa xôi này đối với đám người Vương Trọng là không có ý nghĩa, Vương Trọng hiện tại nhiệm vụ hàng đầu là đem năng lượng Vận Mệnh Luân Bàn tràn ngập, tình huống “thê lương” của chiến đội Thiên Kinh cũng chưa tạo thành ảnh hưởng gì đối với học viện Thiên Kinh, mọi người vẫn theo lệ lên lớp học tập, đương nhiên đối với tương lai vẫn có chút thất vọng, dù sao học viện giảm thứ hạng, ý nghĩa đãi ngộ sau khi tốt nghiệp cũng sẽ theo đó giảm xuống.
Hai ngày sau, Vương Trọng cảm giác thân thể đã khôi phục, chỉ là tay phải còn chưa thể phát lực, hai ngày qua Vương Trọng cũng không nhàn rỗi, mọi thứ cảm nhận được ở trong mảnh vỡ không gian kia cho hắn linh tính rất lớn, có lẽ thiên phú hồn lực của hắn thật sự rất kém, cái này không nên quy tội cho Vận Mệnh Thạch, nhưng lão thiên gia sẽ luôn cho hắn một điểm ưu đãi, đó là đầu óc.
Vương Trọng rất nhiều chiến kỹ kỳ quái, ví dụ như Quỷ Bộ, ví dụ như Nhị Trọng Kình, đều là từ trong chiến kỹ của chú hề và liên bang suy tư lấy ra. Vương Trọng thích ý nghĩ xa xôi, bởi vì tình huống cuộc đời, tư duy của hắn rất khó bị gò bó. Chiến kỹ của liên bang chú ý cẩn thận tỉ mỉ, làm từng bước, chăm học khổ luyện, mà Vương Trọng thì thích đi đánh phá, đi sáng tạo cái mới, ví dụ như bộ pháp, liên bang tôn sùng nhất chính là đột tiến đường thẳng, mau chuẩn hiểm, Quỷ Bộ loại bộ pháp này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207744/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.