Hai cái bóng người ở trên sân không ngừng giao nhau, hàn quang nhảy múa, máu tươi văng khắp nơi.
Lục đao lưu uy lực quá mạnh, nhanh đến mức khiến người ta cảm giác giận sôi.
Tốc độ của Vương Giả Mạnh Mồm đã đến cực hạn, hai thanh kiếm gãy phòng thủ cũng có thể xưng là kinh điển, cản trở hơn phân nửa đao quang. Nhưng vẫn không đủ!
Trên người không ngừng thêm vết thương mới, khiến sắc mặt Vương Giả Mạnh Mồm đã bắt đầu trắng bệch. Hai cánh tay đã nhìn không ra hình dạng ban đầu, từng khối da thịt treo theo động tác của hắn đang điên cuồng chiến vũ, máu tươi không ngừng từ trên người hắn tung tóe ra.
Đầy đất đều là máu của Vương Giả Mạnh Mồm, cho dù là một kho máu, nhắm chừng cũng sắp chảy cạn rồi.
Nhưng hắn vẫn đang kiên trì, tuy kiên trì như vậy theo đại đa số người thấy cũng có chút buồn cười và ngu xuẩn.
Trong khu xem cuộc chiến đều có chút không đành lòng nhìn thẳng, tiếng ồn ào lúc trước cũng nhỏ đi nhiều.
Lựa chọn dùng random vũ khí đối kháng Brooks, vốn đã là loại hành vi muốn chết. Người bất mãn đối với điểm ấy thật ra rất nhiều, fan trung thành của Brooks tuyệt đối nhiều hơn vương giả huynh rất nhiều. Vừa mới bắt đầu mắng hung hăng nhất chính là một đám đông đó.
Nhưng hiện tại, ngay cả một đám đông đó cũng đều có chút không mắng nổi nữa.
Người có thể ở trong OP chiến đấu kiên trì như thế, xứng đáng được bất luận kẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207679/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.