Tầng diện Vương Trọng tự hỏi nhân loại quan hệ so với toàn bộ mọi người trên xe cao hơn hơn mấy cấp độ, xuất hiện ở trên người một đại nam hài mười sáu tuổi, quá đặc biệt.
Khác với Grace vô lực, ở trên người Vương Trọng, cô tựa như cũng chưa nhìn thấy sự tuyệt vọng.
Có lẽ là mình... nghĩ nhiều rồi, đây chỉ là đứa nhỏ choai choai, trở lại cố hương, cô có chút đa sầu đa cảm.
“Đội trưởng, coi trọng đứa nhỏ nào, để tôi xem xét một chút? Vẻ mặt này của ngài rất hiếm thấy đó!”
“Không có việc của ngươi, lái xe của ngươi cho tốt!” Grace nhìn chằm chằm hình ảnh, đầu cũng chưa ngẩng lên.
Chiến sĩ kia rít thuốc, cười hì hì nói: “Quan tâm chút thôi, nếu không phải Thiên Kinh thành giúp đội trưởng ngươi kiếm được điều lệnh này, mấy người chúng ta cũng không kiếm được công việc tốt này. Nán lại tiền tuyến lâu, về nội địa nghỉ ngơi mấy tháng quả thực đúng là thiên đường, cho nên về công về tư chúng ta đều quan tâm quê nhà của lão đại ngài một chút mà!”
“Bớt nói nhảm, nếu thực quan tâm, trong khoảng thời gian này đều quan sát kỹ cho ta, bảo các ngươi là tới làm huấn luyện, đến lúc đó chơi ra nhiều trò chút cho ta, thao luyện bọn họ cho tốt!”
“Ha ha, yên tâm đi, sếp!” Chiến sĩ cười ha ha: “Cam đoan thông cho bọn chúng...”
“Hử?” Grace trừng mắt nhìn hắn một cái.
Chiến sĩ vội vàng bịt mồm: “Lỡ lời, tuyệt đối là lỡ lời! Vậy, đội trưởng yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207660/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.