Juan dang hai cánh tay ra, thân hình cong nhẹ, giống như một con gấu dữ đang chờ đợi để bắt mồi.
Đối phó với đối thủ nhanh nhẹn, không nên hy vọng một đòn chí mạng, mà trước tiên phải bắt giữ lấy, chỉ cần bắt được, bọn chúng sẽ không thể phát huy được nữa.
Hơn nữa đây là thuật bắt thú trải qua ngàn năm tôi luyện của gia tộc Oleg.
Sức mạnh man rợ chỉ có thể đi tới diệt vong, chỉ có kẻ có kỹ thuật mới có thể trở thành nhà vua.
Vương Trọng không bị phong thái của đối phương cản trở, bước chân vững chắc xông về phía Juan, đối diện với đối thủ hạng nặng, kỹ thuật quá phức tạp rất khó tiến lên, đối phương là người có thể lấy một chọi mười, nhất định phải phá vỡ thái độ phòng ngự này của hắn.
Nếu như không bị tấn công vào những điểm quan trọng, Juan đều sẽ chọn lờ đi tất cả đòn tấn công của Vương Trọng, nhưng mỗi lần Juan ra tay thì đều mang theo ý chí tử vong, một khi bị hắn bắt được, Vương Trọng sẽ bị nghiền nát trong phút chốc.
Trong hai phút ngắn ngủi, hai người đã giao đấu đến mười chiêu, Vương Trọng ít nhất đã tấn công Juan bảy tám lần, nhưng không có ăn thua gì, rõ ràng là lực tấn công của anh quá yếu, nhưng đã như vậy rồi mà Juan vẫn ổn định bảo vệ điểm yếu của mình, hắn tin vào một chân lý, mỗi người đều có át chủ bài, hắn tuyệt đối không tin người này sẽ không có chiêu chết người, nhưng hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207595/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.