“Chắc chắn, yên tâm, giỏi lắm thì hội Wonderful giải thể thôi.” Mã Đông vươn vai, tưởng làm anh là đe dọa được hả, giỏi lắm thì giải tán.
“Mã Đông, ngươi biết đồng thời từ chối Sain Verdict và Hoa Hồng Đen có ý nghĩa gì không?” Người bên cạnh Lục Chiến Phong nói.
Mã Đông cười: “Người anh em, thông minh chút đi, tôi đã từ chối rồi, anh còn dùng phương pháp uy hiếp nho nhã như vậy để làm gì, các bạn học, nghe rõ chưa, người của Sain Verdict đang ức hiếp người kìa, sao vậy bọn anh còn muốn đánh tôi sao?”
Lúc đó mặt của Lục Chiến Phong tối sầm, trừng mắt nhìn đồ ngốc bên cạnh: “Chúng ta đi!”
Đợi người đi xong, Mã Đông cũng quỳ lên trên đất, cái mồm thối của mình, quyết định nhất thời phô trương cho lắm vô, sau này làm sao mà sống đây.
Nếu cứ như vây, sẽ càng không có người gia nhập hội Wonderful rồi, học viện anh hồn vốn dĩ là kẻ mạnh là trên hết, hội Wonderful nhỏ bé đến đạo lý sinh tồn như vậy còn không hiểu, giải tán cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Cho dù như vậy, Vương Trọng vẫn rất ủng hộ Mã Đông, con người cũng phải có giới hạn, giỏi lắm thì giải tán thôi, chí ít cũng đã nỗ lực rồi, nghĩ tới đây, Vương Trọng và Baron Gusta tiếp tục kêu gọi hết mình, chỉ là nếu chuyện này rất nhanh sẽ truyền đi qua thiên tấn thì sẽ còn ai gia nhập hội Wonderful nữa?
Chớp mắt đã đến trưa, ba người ngồi bên đường uống nước ừng ực, chỉ có Baron Gusta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chien-cuong-trieu/3207587/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.