Trong nhà, Trịnh Thanh nhìn quyển sổ đỏ căn chung cư trên bàn trà, nghĩ đi nghĩ lại đồ vật không thuộc về mình nên trả về chỗ cũ, tình yêu cũng tốt, nhà cũng buông.
Trịnh Thanh bỏ quyển sổ đỏ vào túi xách, đứng dậy đi ra khỏi nhà.
Đi đến chung cư ở Hạ Môn, Trịnh Thanh đặt quyển sổ đỏ lên bàn trà, sau này chắc cũng không có cơ hội để tới đây nữa, cô đứng bên cửa sổ, nhìn ra bờ biển ngoài cửa. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô quyết định vẫn là nên gửi một tin nhắn cho Vu Bân, “Sổ đỏ căn hộ ở Hạ Môn em để trên bàn trà trong phòng khách, căn chung cư này là do anh mua, bây giờ em nên trả lại cho anh.”
Trong phòng làm việc, Vu Bân xem tin nhắn Trịnh Thanh gửi đến, lòng bỗng chốc lặng trĩu, cầm điện thoại gõ đi gõ lại nội dung, nhìn lại một lần nữa rồi cũng gửi đi, “Tên trên quyển sổ đỏ là tên của em, không có cách nào có thể thay đổi.”
Trịnh Thanh nhìn tin nhắn trả lời, cười lạnh lùng, chia tay rồi nên tin nhắn cũng trả lời nhanh hơn, “Anh có cách để viết lên đó tên của em thì cũng có cách để đổi thành tên khác.” Trịnh Thanh quay người, cầm túi xách từ trên ghế sofa, đi ra ngoài cửa. Sau khi mở cửa, cô dừng bước lại, quay đầu nhìn lại một lần căn hộ này, thở nhẹ một tiếng, đóng cửa rồi rời đi.
Vu Bân không trả lời tin nhắn của Trịnh Thanh nữa, nhìn đi nhìn lại nội dung tin nhắn của đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chan-thoi-gian/2655805/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.