"Nỉnh đăng" hay còn gọi là "lên ngựa" là một trong những nghi lễ an táng cổ xưa nhất của người dân tộc nơi đây. Theo tục khi một người qua đời, thân nhân sẽ tắm rửa sạch sẽ cho người đó. Sau khi chải chuốt xong xuôi, họ dùng một chiếc ván gỗ đem thi thể người chết đặt giữa nhà rồi con trai trưởng nhanh chóng đi mời Dở mủ (thầy cúng chỉ đường) về làm lễ "khai kế" đưa đường chỉ lối cho linh hồn người chết về với tổ tiên. 
Đây là nghi lễ không thể thiếu được trong bất cứ đám tang nào. Gia đình sẽ chuẩn bị một cây nỏ "nỉnh", một con dao và một con gà để làm lễ với ý nghĩa con dao là dụng cụ phát đường, cây nỏ làm vũ khí để bảo vệ, còn con gà là vật dẫn đường cho linh hồn xuống dưới âm ty. Sau khi thầy Dở mủ làm lễ xong, tiếng trống, tiếng khèn lại tiếp tục thổi các bài khèn "khai kế" để chỉ lối tiễn đưa người chết sang thế giới bên kia. 
Tiếp đó, người ta đưa thi thể người chết lên treo ở gian giữa nhà, hay còn được gọi là đưa lên ngựa "nỉnh đăng". Họ quan niệm rằng, trong bảy ngày sau khi người chết qua đời, linh hồn vẫn sẽ ở lại trần thế. Vì thế nên trong những ngày này, người nhà phải đối xử với người chết như khi họ vẫn còn sống. Đến bữa cho ăn, đến đêm trò chuyện, thậm chí vào ngày nắng đẹp còn phải đem xác đi phơi nắng. Làm vậy để giảm tốc độ phân hủy của cơ thể, đến tròn thất tuần mới đem chôn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-canh-treo-mot-manh-trang-xanh/2737360/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.