Năm mới bắt đầu, vạn vật thay đổi.
Một năm, Tống Thư rất khó có thể được ngủ nướng một lần, buổi sáng mùng một Tết vừa mở mắt tỉnh dậy, cuối cùng cũng không còn phải nghe tiếng chuông báo thức điện thoại làm cho ám ảnh tâm lý nữa, cũng không còn “Sinh vật lạ” nào đấy dạo gần đây cứ thích nhân lúc nửa đêm lẻn vào phòng và chui vào dưới chăn cô nữa.
Còn về nguyên nhân…
Tống Thư cầm lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường, gõ nhẹ hai lần làm sáng màn hình, bong bóng chat(*) xuất hiện đầu tiên trên màn hình khóa là của Tần Lâu gửi đến.
(*) Cái logo của imessage dành cho iphone á mọi người.
Tống Thư nhấp vào tin nhắn ấy.
Trong đoạn tin nhắn kết thúc tối hôm qua, người nào đó ai oán khi bị ép chia phòng với Tống Thư trước khi ngủ, tin nhắn mới nhất sáng nay cũng chỉ có một cái nhãn dán cảm xúc: Một con chó Teddy đáng thương nhìn vào ống kính, sau đó cúi thấp người, nằm lên chân trước của mình vừa ngoan ngoãn vừa tủi thân, tròng đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào ống kính từ đầu đến cuối
… Sau khi bị Tống Thư nói là chó Teddy, Tần Lâu liền tải về một đống nhãn dán hình chó Teddy, mỗi lần xem đều nghĩ đến Tống Thư vừa bực mình vừa buồn cười.
Mặc dù lúc này chỉ xem điện thoại, Tống Thư cũng có thể hình dung ra Tần Lâu ở trước mặt mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-2/2644428/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.