Phiên ngoại 4:
Vì tiết mục phỏng vấn Việt Độ nói chuyện quá trái ngược, Lâm Bình thực sự rất tức giận.
"Chú đừng có mạnh miệng nữa được không? Bộ nói thật là chết à?"
Việt Độ cây ngay không sợ chết đứng: "Em nói thật mà, em với Đồng Đồng là bị ép duyên, em ấy thực sự rất thích em."
"Chỉ hai câu này thôi?" Lâm Bình xoa ngón tay, hận không thể tát Việt Độ một cái, nhưng anh vẫn nhịn: "Chú nghĩ lại đi, nếu một ngày nào đó chú nghe theo con tim mình, nói lời dịu dàng với Đồng Đồng như cái cách mà chú đối xử với cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ vô cùng vô cùng cảm động, vô cùng vô cùng kinh hỉ."
"Thật ư?" Việt Độ nửa tin nửa ngờ.
"Đúng thế." Lâm Bình khẳng định, "Chỉ cần chú mày không cứng miệng nữa, Đồng Đồng chắc chắn rất vui vẻ."
"Được rồi, để em xem thử."
Việt Độ ôm trái tim thấp thỏm về nhà, hôm nay anh kiên quyết sẽ không cứng miệng nữa, nên chịu thua sẽ chịu thua.
Mở cửa ra, anh thấy Lương Tử Đằng đang ngồi trên sô pha với vẻ mặt lạnh lùng: "Sao? Người ngu không tìm được đường về nên mới về nhà trễ vậy à."
Lúc ở nhà bọn họ cũng thích sử dụng thiết lập đối thủ một mất một còn, cuộc sống hằng ngày không cãi nhau thì cũng ngắt nhéo nhau.
Lương Tử Đằng đã chuẩn bị sẵn sàng trước đòn phản kích của Việt Độ, bảo cậu là công tử bột nếu không có Việt Độ thì không làm gì ra hồn, hay là trách cậu độc mồm, toàn phun ra mấy lời súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bung-la-that-do/271163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.