Tối đêm đó,
Doãn Ninh lại ngồi trên chiếc xe ngựa của mình đến thành trì nằm giữa hai vực núi.
Hôm nay trên xe ngựa của hắn có rất nhiều bao vải thô được cột kín miệng. Gia lính của Doãn Lai người nào người nấy khỏe như trâu, mỗi tay vác theo năm sáu bao, lần lượt khiên hết vào trong thành.
Bao nào lớn nhất được gia lính của Doãn Lai ưu tiên mở ra trước. Bên trong mỗi bao điều có chứa người, tay chân bị trói chặt, miệng thì bị may lại không thể kêu la thành tiếng. Đặc biệt thân thể của họ rất mập mạp, thân hình sồ sề nhưng chân tay thì teo nhỏ. Dù có cởi trói được thì cũng không thể đi đứng bình thường hay là chạy thoát được.
Những người này điều là người mất tích mà sáng nay người thân đến nha môn báo án. Gương mặt ai nấy điều hoảng sợ. Miệng cứ co giật như muốn nói điều gì đó chỉ là lớp chỉ may trên miệng quá đau đớn làm họ chỉ có thể ú ớ lên vài tiếng.
Gia lính của Doãn Lai làm việc rất có bài bản, giống như đây là công việc hằng ngày của họ vậy, thành thạo mọi động tác cử chỉ. Xem ra những người bị bắt này không phải là những người đầu tiên bị Doãn Lai đưa đến đây.
Gia lính to khỏe, nhanh tay tháo hết miệng bao, rồi đặt những người bị trói này nằm nghiêng, đẩy họ lăn lên tấm gỗ lớn đặt ở phía mặt. Vừa lăn qua, tấm gỗ bật lên kéo căng sợi dây thừng dưới chân của những người mập mạp này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-tac-quai-cut-chien-bo/2974782/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.