Di Hoa nghe Vị Y nói vậy tiểu nha đầu đáp lời lại:
- A Di à Thúc Thúc nói là dốt đặc cán mai...
Vị Y cảm thấy không vui vì bị sửa lưng:
- Ối dào\, cán me cán mai gì cứ cán là được\, nha đầu ngốc học là phải linh hoạt chứ.
Di Hoa kéo cuốn sách lại tự mình tiếp tục học, không thèm cãi nhau với Vị Y. Thấy tiểu nha đầu chăm chú ngồi học, Vị Y chạnh lòng nhớ lại chuyện xưa:
- Ngày xưa A Di đi học nữ lão sư dạy\, tổng là cộng\, hiệu là trừ\, tích là nhân... Còn thương...
Nói đến đó Vị Y ngập ngừng, hình ảnh của Bạch Hiên thoáng qua trong đầu của nàng ta. Tiểu nha đầu nóng lòng liền hỏi:
- Thương là gì hả A Di?
Vị Y ánh mắt đượm buồn chậm rãi nói tiếp:
- Thương... Là thua rồi đó...
Tiểu Di Hoa ngạc nhiên không hiểu liền hỏi lại:
- Lão sư dạy tổng là cộng\, hiệu là trừ\, tích là nhân\, còn thương là thua rồi đó. Gì kỳ vậy A Di? Thúc Thúc không có dạy con cái này…
Vị Y chẳng biết trả lời làm sao liền sinh quạu:
- Thôi thôi tối rồi mai học tiếp… Nghĩ nghĩ.
Vừa nói Vị Y vừa gấp sách vở lại cho tiểu A Di rồi đuổi tiểu nha đầu về ngủ.
Lúc này tại Doãn Gia.
Quản gia tay cầm cuốn sổ đi đi lại lại, đếm số lượng bao vải lớn đang nằm giữa sân. Càng ngày số lượng bao vải càng ít đi, hôm nay lại ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-tac-quai-cut-chien-bo/2974763/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.