Dân trong thành kéo đến nha môn khá đông, trong số đó có những viên ngoại giàu có, sợ chết. Họ đến tìm lão quan huyện, muốn đưa một ít bạc cho lão quan huyện tìm người về trừ yêu.
Lão quan huyện nhìn thấy vàng là sáng mắt, ai nói gì bảo gì cũng liền nhận lời ngay.
- Được... Được ta sẽ lập tức cho người đi mời người trừ yêu đến.
Nghe lời quan huyện hứa mọi người cũng an tâm hơn, liền về nhà chờ tin tức tốt.
Doãn Gia hôm nay cũng dán thông báo trước cửa, họ dừng phát thức ăn miễn phí mấy ngày. Làm cho cả thành lại một phen náo lên. Nhiều người buồn bã lo lắng rời khỏi cổng lớn của Doãn Gia. Thành An Bình bây giờ dường như không còn An Bình chút nào.
Còn về phần Bạch Hiên...
Mấy ngày nay đêm nào chàng ta cũng mở sẵn cửa chờ Vị Y nhưng tất cả điều hoài công. Từ cái bữa bắt gặp Bạch Hiên tay trong tay với Ninh Lạc lén lút đi thả đèn thì Vị Y không nói câu nào với Bạch Hiên nữa.
Sáng thì đi dọn hàng sớm, tối Bạch Hiên về thì Vị Y đã tắt đèn đi ngủ từ sớm. Cả hai như thái cực vậy không thể hòa được vào nhau.
Bạch Hiên mấy ngày nay nhớ Vị Y "gần chết", tối nào cũng quen ăn món ăn của nàng ta rồi mới ngủ được. Mấy ngày nay cứ thiếu thiếu cái gì ấy. Làm việc ở nha môn cũng không tập trung được, trong đầu chỉ toàn là hình bóng của Vị Y. Kiểu này thì tương tư mất rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-tac-quai-cut-chien-bo/2974759/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.