“Khi tôi nhận ra bản thân không còn là chính mình, tôi bắt đầu chạy trốn. Trốn khỏi ôn nhu, trốn khỏi thương hại mà cậu ấy ban phát cho kẻ bệnh hoạn này. Tìm mọi lý do để có thể rời khỏi giấc mộng khiến người ta trầm luân ấy, nhưng tất cả đều là cái cớ cho sự hèn nhát của bản thân. Vạn kiếp luân hồi, những gì còn sót lại chỉ là trái tim nát bươm không ngừng rỉ máu. YoSeob, tôi nhớ cậu, nhớ đến phát điên.”
……………………………………………
Cắt thịt bò thành những miếng vừa ăn rồi để sang một bên. Tiếp đó Ngọc Hiền cho đường phèn vào chảo dầu, sau khi đường tan thì cô cho thịt vào xào, thịt hơi săn lại thì cho hành khô, đại hồi, quế, chút muối, chút hạt nêm cho vừa ăn. Sau đó đảo đều, đổ chút nước cho thịt ngấm gia vị rồi đậy nắp chảo lại. Sau mười đến mười lăm phút thì cho cà rốt được cắt khúc, cắt viên hoặc tỉa hoa vào. Đến khi cà rốt mềm thì tắt bếp.
Màu sắc tươi sáng của cà rốt đối lập với vẻ ảm đạm của thịt bò. Hành, đại hồi, quế làm nổi bật hương vị của thịt bò, làm cho ai ngửi được cũng phải đói bụng ngay lập tức. Thịt vừa đủ độ mềm, ẩm, không quá khô. Cà rốt được nấu vừa chín để làm mất vị hăng, đồng thời cũng không làm hỏng kết cấu vốn có của nó. Tất cả đều được nêm nếm vừa ăn.
Một món thì không đủ cung cấp năng lượng, vì vậy cô làm một bát salad ức gà lớn cùng hai ly protein shake. Sự kết hợp hài hòa giữa thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-o-tuong-lai/59478/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.