Kết quả bác sĩ báo lại chính là, bọn họ cần Lâm Diễn hỗ trợ Cố Duệ Vân chữa trị.
Alpha đang ở kỳ mẫn cảm, ép buộc gây mê sẽ hoàn toàn phản tác dụng nên phải có người bên cạnh trấn an hắn. Ban đầu Lâm Diễn không quá nguyện ý, dù sao trách nghiệm này cũng quá trọng đại, hơn nữa cậu còn hơi sợ Cố Duệ Vân. Trước khi mất trí nhớ, hắn là một kẻ cực kỳ cao ngạo lạnh lùng, chỉ lúc đưa đồ ăn Lâm Diễn mới có thể qua lại vài câu.
Nhưng bác sĩ nói sẽ thưởng bù cho cậu tám nghìn đồng bạc.
Lâm Diễn bấm đốt ngón tay tính toán một chút, tám nghìn đồng bạc là bằng nửa năm tiền lương của cậu, chuyện tốt như vậy ai không làm thì không phải quỷ nghèo!
Lâm Diễn đồng ý hỗ trợ trị liệu, cậu theo thuộc hạ tới phòng Cố Duệ Vân, còn cầm một rương thuốc men của Alpha và cái rọ mõm mới. Chuẩn bị, sắp xếp đâu vào đó, đám thuộc hạ nhìn vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ của Cố Duệ Vân mà lau mồ hôi, lui khỏi phòng. Lâm Diễn phát hiện tâm trạng của Cố Duệ Vân không tốt, nhìn sang.
"Ngài sao rồi..."
"Vợ, chỗ này đau..." Cố Duệ Vân chỉ vào vết thương trên xương quai xanh của mình, ấm ức nói.
Lúc này Lâm Diễn mới phát hiện vết thương tầm một ngón tay rưỡi dưới cổ áo Cố Duệ Vân, vì chưa được xử lý qua nên vết máu đã đông lại, cậu vội vàng lấy bông gòn và iodophor khử trùng từ hòm thuốc ra, kéo cổ áo Cố Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-no-la-vo-cua-ta/3394154/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.