Một năm này thu, Tô Lê thành nghênh đón khách quý đến từ Nam đô—— Thái tử.
Thái tử thay mặt Hoàng thượng Bắc tuần, trên dưới Bắc Mông đều coi trọng vô cùng, thế tử ngày ngày tiếp khách, không còn đặt chân đến Phúc Thủy Viên
Đại nhân vật cùng đại sự cùng ta chẳng liên quan gì nhau cả, ta vẫn là chăm chỉ viết《 Thực đơn Phúc Thủy 》.
Đây chính là tiền đề cho cuộc sống sau này của ta.
Kỳ thật liền kể cả thế tử thuyết phục được công chúa, cất nhắc ta làm thiếp, trong lòng ta cũng là không nguyện ý.
Bọn hắn đều là hoàng thân quốc thích, môn đăng hộ đối, ta là một kẻ bình dân, chen chân đến vào hôn nhân của người ta, sẽ chẳng có những tháng ngày tốt đẹp.
Vả lại, nơi ta nhớ thương, vẫn luôn là cố hương Dương Châu.
Nếu có thể tích lũy đủ tiền, ta liền trở lại Dương Châu mở một quán rượu nhỏ, tự cấp tự túc, nếu không đủ tiền mở tiệm, bằng những năm kinh nghiệm ở đây, cũng có thể lên tửu lâu làm bếp.
Đêm hôm ấy, ta lại nằm mơ.
Trong mộng, ta còn chỉ có tám tuổi, tay trái nắm cha, tay phải lôi kéo nương, ánh nến mờ nhạt đem bóng của chúng ta kéo ra rất dài, chồng lên nhau, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không tách rời.
Nhưng trong lòng ta biết, bọn họ đều đã ch cả rồi.
Quả nhiên, đầu tiên là nương buông ra tay của ta, sau đó là cha, ông ấy tránh ra ta, đuổi theo nương.
Mắt của ta trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-kiem-ngoai-that-cua-the-tu/3577943/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.