3
Ngày đó thế tử vừa đi, có hơn mười ngày không hề ghé tới.
Ta có chút thấp thỏm, hắn có phải là không hài lòng lắm về ta, không muốn để ta đến hầu hạ nữa hay không.
Hắc Tư ma ma giải thích nói, thế tử là thống lĩnh trong quân đội, ngày thường đều tại quân doanh luyện binh, xử lý quân vụ. Nếu như Kim Trướng Hãn quốc mọi rợ xuôi nam quấy nhiễu, hắn còn phải lãnh binh đánh đuổi, bề bộn nhiều việc.
Ta nghe liền nhẹ nhõm.
Nấu ăn được tầm mười ngày, mọi người tại Phúc Thủy Viên đều rất thích tay nghề nấu ăn của ta, ngay từ đầu hơi có vẻ xa lánh cung kính, bây giờ ai cũng thân thiết gọi ta "Hồng Đậu cô nương".
Hôm nay là lập xuân, ta tỉnh ngủ mở cửa, liền thấy Sơn Trà cười hì hì hỏi: "Hồng Đậu, gia đinh vừa đi mua rau về rồi, chúng ta lúc nào làm bánh xèo đây?"
Ta tiến lên ôm lấy khuỷu tay nàng, cùng nhau đến phòng bếp nhỏ.
Dưới lò đã có tiểu nha hoàn bưng mấy đĩa thức ăn ra.
Ta xem một chút, đã có cháo, màn thầu rau, dưa chua.
Ta tiện tay hâm nóng món gà xé chuẩn bị hôm qua, lại xào ít rau, rồi mời mấy tiểu nha hoàn cùng Sơn Trà ăn.
Ăn xong, chúng ta cùng nhau rửa rau, nấu nước.
Bột nhào bằng nước nóng, thêm dầu vừng, nhào cho dẻo tay, múc một muôi đổ trên chảo nóng, rồi dùng thanh tre cán mỏng ra.
Tiếng "xèo xèo” vang lên, bột trên chảo, ngưng tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-bep-kiem-ngoai-that-cua-the-tu/3577938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.