Ti Ngự Long ngồi ở đình nghỉ mát, chăm chú nhìn những bông hoa đang đón gió, cứ thế im lặng một lúc lâu.
“Lão gia, nhị tiểu thư đến”.La Hành vội vã chạy đến.
Ti Ngự Long có chút giật mình: “Đưa nó tới đây”.
Trong giọng nói, mơ hồ chứa một chút kích động.
Một phụ nữ phong thái yểu điệu xinh đẹp đi tới, nhìn bộ dáng kia, chính là phu nhân Wendy đã lâu chưa xuất hiện.
Cô đi vào đình nghỉ mát, cũng không có ngó đến Ti Ngự Long, cũng giống như hắn, im lặng nhìn những bông hoa trước mặt.
“Ta tưởng rằng con sẽ không quay lại nữa chứ ”.
Một lúc sau, giọng nói trầm già nua của Ti Ngự Long vang lên, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước.
Tao nhã ngồi xuống, phu nhân Wendy nhàn nhạt nói: “Tôi cũng cho là như thế”.
“Vậy, hôm nay con tới đây là vì cái gì?”.
“Tôi đến là muốn hỏi ông một câu”. Phu nhân Wendy rũ mắt xuống, giọng nói vừa ôn nhu vừa kịch liệt: “Hại chết chị và em ấy, ông có từng hối hận không?”.
Mở to mắt, sắc mặt Ti Ngự Long đột ngột thay đổi, trong chốc lát như già thêm chục tuổi, giọng khàn khàn: “Tiểu Nhu——–”.
“Ngài Ti, ngài quên mất rồi sao, tôi hiện tại gọi là phu nhân Wendy”.Phu nhân Wendy hơi hơi cười.
“Wendy, ta biết rõ con hận ta”.Ti Ngự Long mang theo áy náy và đau khổ: “Cho nên con coi ta là hung thủ giết người, ta cũng không trách con.Những năm gần đây, ta không lúc nào là không hối hận về quyết định trước đây, ta chỉ có thể ở cạnh cánh đồng hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575616/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.