Ti Tu Khải lết thân xác mệt mỏi về nhà, mở cửa ra.
“Anh về rồi đây”.
Tiêu Mẫn Nhi đang ngồi trên ghế salon gọi điện, cô nghe thấy giọng nói của Ti Tu Khải, quay lại nói với hình ảnh Liêm Thu trên màn ảnh một câu: “Nói chuyện sau”. Rồi liền cúp máy.
“Anh cuối cùng cũng đã về”.
Từ khi Ti Tu Khải lên làm đại diện gia chủ, càng ngày càng về muộn, so với lúc Ti Tu Dạ quẳng việc đi thành phố L còn bận bịu hơn nhiều.
“Mẫn Nhi, anh mệt quá à”.
Vừa cởi áo khoác, Ti Tu Khải vừa làm nũng, muốn tình thân mến thân với vợ mình để kiếm chút an ủi.
Không đợi hắn dựa vào vai, Tiêu Mẫn Nhi bỗng nhiên đứng lên.
“Ừm, em biết rồi”.Tiêu Mẫn Nhi tùy ý xoa xoa đầu hắn: “Tối này Tiểu Thu hẹn em đến nhà cô ấy chơi, vậy Duệ Duệ giao cho anh đi ”.
Ti Tu Khải ngồi ngây ngốc trên ghế sopha, người ta ở bên ngoài làm việc mệt muốn chết, em thì phủi mông chạy đi, còn muốn anh trông Duệ Duệ, còn bản thân thì ra ngoài đi chơi, hu hu, Mẫn Nhi sao em lại đối xử với anh như thế, thật đau lòng quá đi mà.
Mình mệt mỏi quá, mình đói quá, mình nhớ anh họ quá a.
Đang lúc hắn đau khổ, trước mặt xuất hiện một ly kem, Ti Tu Khải từ ly kem nhìn lên, lập tức lệ rơi như mưa: “Pa, papa, vẫn chỉ có papa là tốt”.
Tiêu Chinh chẳng hiểu chuyện gì mà nhìn con rể: “Hở..Con là con rể của ta, đối tốt với con là chuyện đương nhiên”.
Cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575614/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.