Ăn sáng xong, Tiêu Dật liền nhận được một cuộc gọi.
Trên màn hình, Ti Lưu Cẩn dường như đã trưởng thành hơn nhiều, không biết có phải do hắn tham gia hoạt động nào đó không mà màu da trắng đã chuyển sang màu đồng, toàn thân càng ngày càng tỏa ra khí chất của một anh chàng đẹp trai.
“Cẩn, dạo này cậu có khỏe không?”.
“Cậu nhìn mình là biết.Vài ngày trước mình đi biển lướt sóng, phơi nắng cũng không tệ”.Ti Lưu Cẩn đưa tay ra.
“Ừ,”.Tiêu Dật nói: “Cậu tìm mình có chuyện gì không?”.
“Mình, ”.Ti Lưu Cẩn thu lại dáng vẻ tươi cười, bắt đầu ngập ngừng: “Mình, hôm nay nhận được một phong thư……”.
“Thư sao? Hôm nay bọn chị Du cũng nhận được. Bên trong có phải có một tấm ảnh phải không?”. Tiêu Dật hỏi.
Ti Lưu Cẩn gật đầu: “Cậu và daddy……”.
“À, bây giờ mình mới nhớ, nhất định là lúc bọn mình đi ăn cơm bị chụp,”.Tiêu Dật bĩu môi: “Nghĩ lại lại thấy tức, cái tên xấu xa ấy, nói cái gì mà quán ven đường không vệ sinh, đem món bánh bạch tuộc nướng (Takoyaki) mình xếp hàng lâu lắm mới mua được vứt đi!”.
Nghe những lời oán trách của Tiêu Dật, ánh mắt Ti Lưu Cẩn bỗng chốc trở nên ảm đạm.
“Dật, mình thích cậu”.
“Sau đó a, hắn nói gì mà mời mình ăn——–Cái gì?”.
“Dật, mình thích cậu ”.Ti Lưu Cẩn nghiêm túc lặp lại lần nữa.
Nhìn vào đôi mắt màu lam của Ti Lưu Cẩn, Tiêu Dật không biết nên nói gì cho phải.
“Cẩn…..”.
“Không sao đâu”. Ti Lưu Cẩn tươi cười: “Mình biết người cậu thích chính là daddy”.
“Mình chỉ là có một chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575610/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.