Cuối cùng quyết định đi học của Tiêu Dật cũng không theo kế hoạch, dẫn Ti Lưu Duệ trở lại Ti gia, giao cho Tiêu Mẫn Nhi đang nổi cơn tam bành.
Cánh tay Ti Lưu Duệ bị kẹp chặt,cảm thấy nguy hiểm đang cận kề nên liều mạng giãy giụa, Tiêu Mẫn Nhi trong đầu vừa nghĩ đủ mọi loại trừng phạt vừa tạm biệt Lưu Dật.
Kết thúc một chuyện, Lâm Văn Thanh đi tới.
“Tiểu thiếu gia, vừa rồi ngài Diêu Quang có gọi điện tới tìm cậu”.
Gật đầu, Tiêu Dật đi về phía phòng sách, xem ra hôm nay không phải là ngày thích hợp để đi học.
“Có chuyện gì vậy?”.
Kết nối điện thoại với Diêu Quang, Tiêu Dật nhìn thấy trên màn hình là một khuôn mặt tươi cười.
“Tiểu Dật, nghe nói hôm nay em đến trường đi học đúng không? Chức mừng nha, đã là sinh viên rồi đới”.
“Anh Diêu Quang, anh gọi điện thoại không chỉ là chúc mừng em đi học thôi đấy chứ?”.
“Người ta chỉ là mừng thay em một chút thôi mà, bằng không, em thấy anh còn chuyện gì nữa?”.Diêu Quang nói.
“Anh đã biết hôm nay em đi học, vậy sao lại gọi điện lúc em không có nhà.Có chuyện gì thì anh nói hết ra đi”.
Tiêu Dật không để cho Diêu Quang dấu nhẹm đi như vậy.
“Tiêu Dật, em không hiểu đâu, nhưng mà, bọn anh đều là vì muốn tốt cho em thôi”.
“Thực sự là không có chuyện gì”.Diêu Quang rũ mắt xuống, “Chỉ muốn xem em dạo này như thế nào thôi. Kinh Hồng nói đúng, bọn anh không nên tới tìm em, bây gi����em là tiểu thiếu gia của Ti gia rồi, có liên hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575597/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.