Bước vào cửa chính của Ti gia, khó có khi nào lại thấy yên tĩnh như thế này, Tiêu Dật vừa khó hiểu tại sao không thấy ba cái đầu củ caỉ đỏ của ba người hay bám dính đâu, vừa đi lên lầu.
“Tiểu Dật, ngươi đã về rồi”.
Ti Tu Khải vừa lúc từ trong phòng sách đi ra, thấy vẻ mặt của Tiêu Dật như là loại cảm giác cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Chú Khải”.Tiêu Dật do dự một chút, cuối cùng cũng lên tiếng hỏi: “Đám người chị Du đang ở đâu ni? ”.
Ti Tu Khải mở tay bất đắc dĩ mà nhún vai: “Đều ở trong phòng của mình chứ đâu”.
Lại lén lút ghé sát vào tai Tiêu Dật nói nhỏ: “Bị anh họ giam lại”.
Trong mắt Tiêu Dật dâng lên nghi ngờ, ba đứa nhỏ này tuy rằng có láo loạn một chút, nhưng ở trước mặt Ti Tu Dạ vẫn biết giữ đúng chừng mực, làm sao lại khiến cho Ti Tu Dạ giam lại.
“Đúng rồi, Tiểu Dật, vừa rồi mommy cùng bà ngoại của ngươi có tới”.
“Bọn họ sao đột nhiên lại tới đây”.Tiêu Dật khó hiểu.
Ti Tu Khải trợn tròn mắt: “Ngươi không biết hôm nay là ngày bao nhiêu sao?”.
“Ngày nhiêu?”.
Há hốc mồm thở ra,nói mà như chưa nói gì, Ti Tu Khải thở dài nói: “Bỏ đi, không có gì”.
Thấy Tiêu Dật xoay người muốn đi lên lầu, Ti Tu Khải đứng lại bảo nó: “Ơ, Tiểu Dật, anh họ ở trong phòng sách mà”.
“Ừ, ta biết”.Tiêu Dật cũng không có quay đầu lại mà đi lên lầu.
“Nhưng mà…”.Ngươi giống như không có ý đi gặp hắn, Ti Tu Khải ngây ngốc nhìn Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575537/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.