Vài ngày trôi qua, Mộc Tuyết Dương cùng với nhóm ba người Ti gia ở cùng một chỗ cũng không tồi, có lẽ bởi vì tính cách của Mộc Tuyết Dương có sức hấp dẫn, mà cũng có lẽ bởi vì tất cả mọi người đều muốn Tiêu Dật có thể vui vẻ, mặc dù đôi lúc cũng có những câu chua chua thoát ra, nhưng nói tóm lại vẫn là rất hòa thuận.
“A Phong, chuyện lúc trước ta nói với ngươi, ngươi xử lý tốt chưa? ”.Nhìn cách đó không xa hai chị em song sinh đang đuổi nhau đùa giỡn, cùng với bộ dạng lành lạnh xem cuộc vui của Ti Lưu Cẩn, Tiêu Dật mở miệng nói.
“Linh”. Mộc Tuyết Dương nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp của nó, vẫn chỉ là một đứa trẻ, cũng đã khiến người ta chú ý đến như vậy rồi, không biết lớn lên sẽ là bộ dáng như thế nào: “Ngươi không muốn nghĩ lại sao?”.
“Ta sẽ không hối hận”.Tiêu Dật quay lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt hơi xám của Mộc Tuyết Dương, từng chữ từng chữ nói như đinh đóng cột.
“Vậy thì được rồi”.Mộc Tuyết Dương trả lời, nếu như đây là quyết định của ngươi, Linh, ta sẽ luôn ủng hộ ngươi, trợ giúp ngươi.
…
“Ti Lưu Giác, ngươi còn dám chạy một bước nữa thử cho ta xem”.
“Xí, ta còn chạy hẳn hai bước cho ngươi xem ấy chứ”.
“Các ngươi không thể không vì chuyện lớn như hạt vừng mà ồn ào sao? Thật sự là ấu trĩ ”.
“Ti Lưu Cẩn, ngươi còn dùng vẻ mặt đó để nói chúng ta sao, không biết ai ngày hôm qua vì cái điều khiển từ xa của một trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575533/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.