“Ngươi nói,bác quản gia nói thật sao,Dật Dật là em trai chúng ta”.
“Đúng là vậy rồi,chú Khải cũng nói như vậy ni”.
“Đây không phải là vui muốn chết.Về sau có thể hàng ngày nhìn thấy Dật Dật rồi”.
“Hừ,lúc trước không phải hai người ngày nào cũng chạy đến lớp chúng ta sao,vậy thì có gì khác biệt”.
“Bọn họ thế nào vẫn chưa thấy về”.
“Có phải hay không có chuyện gì làm chậm không? Rất suốt ruột a”.
Ba cái đầu nhỏ trên cửa số mong ngóng,thỉnh thoảng lại lẩm bẩm líu ríu.
“A,xe,xe tới rồi,là Dật Dật,Dật Dật ra khỏi xe rồi”.
Một tiếng hét chói tai, ba tiểu hài tử chạy ngay ra cửa.
Lâm Văn Thanh từ trong xe đi ra,chợt nghe thấy tiếng kêu lớn nhỏ không đồng đều từ xa vọng lại,chính là sự nhiệt tình của các tiểu chủ nhân,muốn dang hai tay,một trận gió thổi qua.
“Dật Dật,Dật Dật ngươi thật sự tới rồi”.
“Chú Khải,nhanh,nhanh buông Dật Dật xuống,để cho ta ôm một cái ”.
“Chú Khải,buông Dật ra,buông hắn ra”.
Tiêu Dật nhức đầu mà nghĩ, tựa vào hõm vai của Ti Tu Khải,không nghĩ tới sau này trừ ở trường ra,về nhà cũng phải tiếp nhận những tiếng ồn này.
“Dật, Dật, Dật như thế nào rồi?”.Ba người cuối cùng cũng phát hiện điểm không bình thường của Tiêu Dật rồi.
“Hắn say xe ấy mà,các ngươi đùng có làm ồn”.Ti Tu Khải ôm Tiêu Dật rất là đắc ý,chí ít Tiêu Dật say xe,hắn mới có thể ôm mỹ nhân trong ngực.
“A,mau vao nhà đi,chú Khải,ngươi cẩn thận một chút”.
“Dật Dật muốn uống gì không?Ta đi pha”.
“Nghiêm trọng không? Muốn gọi bác Ốc Khắc đến khám cho Dật một chút không?”.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575509/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.