Tiêu Dật đang nằm úp trên giường đọc sách,Tiêu Mẫn Nhi kích động mà vọt tới:“Dật Dật, ngươi đoán xem,vừa mới xảy ra chuyện gì?”.
“Ngươi nhận được điện thoại của tiểu học Lưu Kim,nói ta trúng tuyển rồi”. Tiêu Dật lạnh lùng nhàn nhạt mà nói,nhanh chóng lật trang sách,bộ sách này hiển nhiên có rất nhiều học thuật sai,thật lãng phí thời gian.
“Dật Dật”.Tiêu Mẫn Nhi giống như quả bóng cao su xì hơi, “ngươi sẽ không thể giả bộ một chút vui mừng sao?Ngươi như thế này làm cho cả nhà ta giống như không có chút thành tựu gì a!”.
“Mẫn Nhi,ngươi vừa mới đem âm thanh tần số cao như vậy, ta ở dưới bếp cũng nghe thấy rõ ràng đấy”.Trương Ngọc Quyên nghe được tin tức này cũng thật vui vẻ.
“Bà,cái đó và âm thanh tần số lớn nhỏ không có liên quan gì,giọng nói ban đầu của mẹ cũng đã to rồi”. Tiêu Dật [hưu] một cái ném cuốn sách một cách chuẩn xác vào thùng rác,tốn không ít tiền để mua,đáng tiếc trang giấy tốt như vây.Xem ra sau này vẫn xem sách điện tử đi,thực sự tiêu hao một lượng sách lớn.
“Tiêu Dật”.Tiêu Mẫn Nhi trừng mắt,nhưng một chút uy hiếp cũng không có.Ngay cả chính nàng cũng hiểu được nên mất mặt: “Bất quá ta còn tưởng rằng Dật Dật ngươi phải đứng đầu toàn quốc ni,như thế nào lại hạng bảy ni? Dật Dật của chúng ta thông minh như thế không hạng nhất cũng hạng nhì a?”.
“Nằm trong Top 10 là được” Tiêu Dật uốn éo cái đầu không để ý tới Tiêu Mẫn Nhi.
Kỳ thật,bởi vì hắn lần đầu tiên ra khỏi nhà đối với sự tiếp xúc của sự vật,thực thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575498/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.