Khánh Trần đứng ở trong hành lang.
Đứng lhông nói một lời.
Nhìn cửa nhà trước mặt quen thuộc mà lại đột nhiên có chút xa lạ.
Bởi vì khu nhà đã cũ, công tắc cầu dao điện trong hành lang đều không có hộp che.
Trước đây trong nhà luôn bị sụp nguồn điện, cho nên còn phải để dành nến, nếu như sụp cầu dao cha còn phải cầm nến đi ra bên ngoài đem công tắc cầu dao điện một lần nữa đẩy lên.
Nhưng từ nay về sau sẽ không còn tình cảnh như vậy nữa.
Khánh Trần dường như đem tất cả của quá khứ hồi ức lại một lần rất nhanh.
Lúc này mới giơ tay, cốc cốc cốc, gõ vào cửa nhà đã từng của mình.
Cửa mở, Khánh Quốc Trung đen nghiêm mặt đứng ở trong nhà: "Mày lúc này không ở trường đi học, chạy về làm gì?"
Khánh Trần bình tĩnh hỏi: "Vì sao muốn bán căn nhà này, ông có nghĩ tới hay không, sau khi bán nhà tôi ở đâu?"
Khánh Quốc Trung chưa thấy qua con trai gây sự, trong lúc nhất thời khí thế trái lại tan rã một chút.
Bất quá gã rất nhanh liền nhíu mày nói: "Đây là nhà của bố mày, bố mày muốn bán liền bán! Không có căn nhà này, mày có thể đến chổ mẹ của mày! Cũng không biết ai thiếu đạo đức tố cáo bố mày, để bố mày ngồi hổm trong đó lâu như vậy, tao nói cho mày biết, mày đừng có tìm đến tao gây sự!"
"Toà án phán tôi cho ông, " Khánh Trần nói.
"Mẹ mày hiện tại có tiền, " Khánh Quốc Trung hất cổ nói: "Bà ta hiện tại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ten-cho-bong-dem/1682218/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.